Thâm cung bí sử (182 - 3): Nghiến răng lại để kiếm tiền


Mua mấy mét vuông hè phố để cắm một cái ô, đặt một cái bàn để bán nước chè đã mất 30 triệu đồng rồi. Bán chè chén chỉ đủ ăn cháo thôi, chưa có cơm đâu. Em phải ghi đề và đây là thu nhập chính. Chủ đề cho hoa hồng 20%, bán được 1 triệu em có 200.000 đồng. Nhưng em cũng không được ăn cả. Kinh doanh bụi mà ăn cả là chết. Ông công an đi qua bảo: “Em ghi cho anh một con đề 200.000 đồng”. “Con gì?”. “Con gì trúng thì ghi cho anh”. Nó nói thế có nghĩa là em phải đưa cho nó 14 triệu đồng và phải đưa, không đưa là vào tù. Rồi thằng đầu gấu đến ghi đề nợ. “Em cứ ghi đi rồi đâu có đó”. Rồi một hôm thằng Hòa đem về đưa cho em 600 triệu đồng. “Em trừ nợ của anh đi, còn 540 triệu em cất hộ anh rồi anh đánh đề dần”. Nó làm thế tức là nó thích em rồi. Và đúng thế thật. Nó nói với em: “Anh vừa ở tù ra, nhưng anh rất thích em. Nếu cưới được em thì có khi anh thành người”. Em nói: “Em muốn lấy chồng đại gia để nó nuôi em nhưng không đại gia nào để mắt đến em cả. Vậy thì em sẽ lấy chồng đầu gấu để nó che chở cho em”. Hắn giơ tay thề: “Anh sẽ lấy tất cả máu của mình để che chở cho em”. Thế là tổ chức cưới. Gia đình và bạn bè hết sức can ngăn nhưng em vẫn quyết lấy chồng “đầu gấu”. Một nửa khách đến mừng cưới là dân mặt mày bặm trợn, uống rượu như nước lã và phong bì mừng cưới rất to. Đó là cách chồng em biểu dương lực lượng. Sẽ không ai dám động đến Hội của chồng em nữa. Dại gì mà động vào xã hội đen. Chúng có mặt ở khắp nơi, động vào chúng là không yên ổn rồi. Đó là lý do em lấy chồng đầu gấu.

Tiền mừng cưới cộng với tiền ghi đề tích lũy được em xây một ngôi nhà 3 tầng trên đất của mẹ em để lại. Có nhà cao cửa rộng rồi, có chồng che chở rồi, em không bán chè chén nữa mà tổ chức chơi họ và em làm cái. Phải có nhà cửa đàng hoàng thì mới làm cái được. Họ kiểu truyền thống là một cách góp vốn, tương trợ nhau. Anh có 1 triệu đồng sẽ chẳng làm được gì hết, nhưng nếu anh đóng họ mỗi tháng 1 triệu đồng thì đến khi bốc họ anh có 144 triệu đồng và có thể sửa nhà, nuôi một đàn gia súc, gia cầm v.v. Họ của em không có lãi. Chơi họ mà nhà cái trả lãi là bố láo, sớm muộn gì cũng mất tiền, nhà cái tuyên bố vỡ hụi thế là xong. Họ của em không tính lãi và không ai bị mất tiền. Mỗi bát họ của em chỉ 12 người thôi. Em đã tổ chức rất nhiều bát họ như thế. Thời kỳ cao điểm nhất em làm chủ 100 bát họ. Chơi họ không tính lãi thì nhà cái được gì? Em được quyền chiếm dụng vốn. Mỗi tháng em có một khoản tiền lớn để đầu tư kinh doanh. Tháng nào cũng phải tổ chức mở bát, nghĩa là tháng nào em cũng phải trả tiền họ. Buôn bán gì cũng phải quay vòng vốn thật nhanh, nếu không ngày mở bát người ta chửi cho vuốt mặt không kịp.

(Còn nữa)

Tiểu phẩm của Khánh Hoàng

Share on Google Plus

About Nam Hải

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét