Thâm cung bí sử (187 - 1): Con chim mồi đắt giá


Vớ được Lê Trang, bà chủ quán làm đầu như bắt được vàng. Một cô gái trẻ măng đầy hấp dẫn. Sức trẻ của Lê Trang tràn ra khuôn mặt ưa nhìn, với đôi mắt lúng liếng, hai má vàng mịn lớp lông tơ và trắng phau một lớp phấn. Đây không phải là phấn mỹ phẩm mà là nhựa sống tràn ra da thịt. Lớp nhựa sống này làm cho gương mặt sáng bừng lên, trông rất hấp dẫn.

Các chàng trai đua nhau đến quán của Lê Trang để gội đầu và thi nhau bo tiền cho người đẹp. Có anh chàng một tuần gội đầu những ba lần. Nằm ngửa trên giường gội, đối diện với cặp mắt lúng liếng và trò chuyện với người đẹp thì không gì thú bằng. "Tóc anh rất đẹp, đen và dày, rất trẻ trung. Lúc này không có khách ngồi chờ, em chăm sóc cho anh cẩn thận hơn một chút". Tất cả các chàng trai được nghe những lời đó đều sướng âm ỉ trong lòng vì thấy mình được người đẹp quan tâm. Và thật lạ lùng là chàng trai nào cũng tự nhận thấy mình là người được Lê Trang quan tâm nhất.

Ngày 8/3, Lê Trang vừa mở quán đã có chàng trai mang hoa hồng đến tặng. "Em cảm ơn anh rất nhiều. Anh làm em xúc động quá". Rồi anh chàng thứ hai mang hoa đến. Chàng trai hơi giật mình khi thấy có ai đó đã vừa tặng hoa cho Lê Trang. "Không sao, đây là cuộc cạnh tranh sòng phẳng". Chàng trai tự an ủi mình với một chút tự tin, ngoài hoa hồng chàng có hoa đồng tiền cơ mà. Nhưng đến chàng trai thứ 12 thì không có sự tự tin như thế. Trước anh ta, Thu Trang đã nhận 11 bó hoa rồi. Một chút thoáng buồn vì chàng trai nhận thấy mình là người xếp hàng sau cùng. Sau ngày lễ rất nhiều hoa hồng ấy, các chàng trai lần lượt rút lui dần. Thật ra thì ai biết rút lui sớm ấy là người khôn. Lê Trang ngọt ngào với tất cả, niềm nở với tất cả mà không dành sự quan tâm riêng cho một chàng trai nào. Cô biết tất cả bọn họ đều là những người chưa thành đạt về tài chính, có khi cả tiền ăn lẫn tiền gội đầu còn phải ngửa tay xin mẹ. Vậy thì cô trông cậy gì. Cô sẽ gửi gắm số phận mình cho ai đó đủ điều kiện cho cô một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc. Những bó hoa hồng kia rồi sẽ tàn. Và nhan sắc của cô cũng sẽ phai nhạt dần qua thời gian. Bây giờ cô như bông hoa hồng buổi sáng còn ngát hương thơm và rực rỡ màu sắc. Đến trưa và đến chiều, hoa hồng sẽ xuống giá. Vậy tại sao cô phải vội vã bán rẻ hoa hồng lúc này? Lê Trang vẫn đẹp, vẫn ngọt ngào gửi ánh mắt lúng liếng đến tất cả những người đàn ông háo sắc. Nhưng cô xác định rằng, nhan sắc là của trời cho cô, không thuộc về một người đàn ông nào cả.

(Còn nữa)

Tiểu phẩm của Khánh Hoàng

Share on Google Plus

About Nam Hải

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét