Thâm cung bí sử (191 - 2): Hi vọng của Võ Vang


Nhiều khi Võ Vang tự hỏi: "Hà Thu đã có chồng chưa?". Rồi anh lại tự trả lời: "Chắc là chưa. Con gái có chồng thì bận bịu lắm, không có nhiều thời gian cho sách vở như Hà Thu". Vậy cô ấy có người yêu chưa? Điều này thì Võ Vang phải tìm hiểu. Cùng làm ở quán chiều với Hà Thu là Khánh Hạ. Cô gái này có tài tìm kiếm sách cũ, khách đặt hàng ít khi bị thất vọng. Võ Vang nhờ Khánh Hạ tìm cho mình một cuốn sách để tặng Hà Thu.

Và đúng buổi chiều hôm đó, Võ Vang đã có cuốn sách mà anh thích. Anh mời Khánh Hạ đi uống café. "Hà Thu và Khánh Hạ là một cặp bài trùng, trình độ ngang nhau, năng lực ngang nhau, sắc đẹp ngang nhau". "Cảm ơn anh! Nhưng nhan sắc thì em không bằng Hà Thu". "Chồng Hà Thu là một người đàn ông hạnh phúc". "Hà Thu chưa có chồng". "Vậy đã có người yêu chưa?". "Cũng chưa. Anh mê rồi hả? Nếu mê thì tấn công đi". Những thông tin của Khánh Hạ khiến Võ Vang mừng khấp khởi. Hôm sau anh đến quán sách vào buổi trưa, lúc quán vắng khách nhất. "Em cho anh cuốn sách của Đạt Lai Lạt Ma". "Đạt Lai Lạt Ma viết khá nhiều, anh muốn đọc cuốn gì?". "Vũ trụ trong một nguyên tử". "Cuốn đó đang có trên kệ sách của em. Đạt Lai Lạt Ma nhìn đời bằng con mắt triết học nên sách của ông cũng kén người đọc". Võ Vang quyết định chiếm cảm tình của Hà Thu bằng tri thức của anh. Anh đến hiệu sách cũ và chọn vài cuốn. "Anh mua để bày trên giá cho con anh sau này đọc". "Con anh mấy tuổi rồi?". "Đã có vợ đâu mà có con, lo xa thế thôi. Anh rất thích Bảo Ninh. Nhà văn này tên thật là Hoàng Ấu Phương, con trai Giáo sư ngôn ngữ Hoàng Tuệ. Thời chống Mỹ, Bảo Ninh chiến đấu ở chiến trường miền Nam. Sau chiến tranh, ông mới vào học trường Viết văn Nguyễn Du. Cuốn nỗi buồn chiến tranh Bảo Ninh viết trong khóa học đó. Thừa kế được gene ngôn ngữ của Giáo sư Hoàng Tuệ nên văn của Bảo Ninh rất hay, câu nào cũng có nhạc điệu. Trong khi Võ Vang đang thao thao bất tuyệt thì Hà Thu đứng im. Võ Vang tưởng là cô nàng khâm phục anh lắm. Nhưng Hà Thu không nói gì. "Anh ghét em. Anh nói khô nước bọt mà em không mở lời. Mở miệng ra chứ. Không nói thì chửi, nghe người đẹp chửi còn hơn nghe Thị Nở hát". Hà Thu bật cười: "Em biết nói gì. Những thông tin của anh em biết hết rồi. Vô duyên nhất là đưa cho người khác những thông tin ôi thiu". Võ Vang đỏ bừng mặt.

(Còn nữa)

Tiểu phẩm của Khánh Hoàng

Share on Google Plus

About Nam Hải

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét