Thâm cung bí sử (192 - 2): Thằng bé si tình


Không vội vã như bà Hân đánh giày, nó cầm tay một con bé vừa đi vừa trò chuyện. Đến giữa cầu, hai đứa đứng lại trò chuyện một lúc rất lâu. Rồi đột ngột chúng nó ôm hôn nhau say đắm, bất chấp mọi người đang đi bộ trên cầu. Chăm chỉ đi bộ nhất là một nhóm các cụ già. Quần đùi, áo ba lỗ các cụ vừa đi vừa trò chuyện với nhau. Sau khi đi bộ 20 lượt chiều dài cây cầu, các cụ về nhà tắm rửa sạch sẽ và ngồi vào mâm cơm đã được dọn sẵn. Già rồi, cái mà các cụ cần tìm kiếm bây giờ là sức khỏe chứ không phải tiền bạc. Lứa tuổi các cụ ai giàu thì đã giàu rồi, ai chưa giàu thì không giàu được nữa, lo chuyện tiền nong làm gì cho mệt. Các cụ đi bộ qua chỗ thằng bé nhà tôi hôn con bé một cách thản nhiên không để ý nhìn chúng. Có lẽ cảnh này các cụ đã quen rồi, lạ lẫm gì mà nhìn. Ngày xưa tôi cũng bắt đầu yêu từ khi học cấp 3, yêu lắm mà không dám cầm tay bạn gái. Bố mẹ Duy Anh cũng yêu nhau từ thời cấp 3 nhưng không dám hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật trước chỗ đông người. Còn thằng bé bây giờ thì khác.

Con bé người yêu Duy Anh tôi chưa gặp nhưng cũng đã biết sơ sơ. Một hôm Duy Anh bỏ quên thẻ học sinh ở nhà và tôi nhìn thấy phía sau tấm thẻ đó có hình một cô bé. Đó không phải là ảnh chân dung mà là ảnh chụp tạo dáng hẳn hoi. Cô bé đứng ngửa đầu ra đằng sau để khoe mái tóc đen dày. Từ đấy đêm nào thằng bé cũng ôm điện thoại thủ thỉ với người yêu hàng tiếng liền. Và nó học sút hẳn đi. Trẻ con mới lớn nếu học sút đi là đã dính vào tình yêu. Con trai dù mới lớn nhưng đã yêu thì đều ga lăng. Thỉnh thoảng nó phải mời bạn gái một đĩa ốc nóng, một bát bún riêu, một bắp ngô nướng, chí ít cũng là vài cái kẹo socola. Nó lấy tiền ở đâu? Tiền trong ví bố mẹ nó. "Mẹ cho con tiền để mua sách tham khảo". Con xin tiền mua sách là bố mẹ phải cho ngay. Nó xin tiền để học chứ có làm gì đâu. "Mẹ cho con tiền để thuê sân bóng đá". Nó hay xin tiền thuê sân bóng và mẹ nó cũng vui vẻ cho. Nó mê bóng đá cũng tốt, còn hơn nó mê game và ma túy. Nhưng nó đi đá bóng cả buổi chiều mà khi về áo nó không ướt mồ hôi. Nó hay xin tiền mua sách tham khảo mà học vẫn kém. Thấy con học kém, bố mẹ nó phải thuê thầy đến nhà dạy thêm môn toán vào các buổi tối. Thầy nhồi ghê lắm nhưng nó cũng không tiến bộ bao nhiêu. Đầu óc nó có tập trung vào việc học nữa đâu. Tôi không nói với bố mẹ nó về chuyện nó có người yêu. Nếu nói thì bố nó sẽ cấm đoán ngay, sẽ tịch thu điện thoại và kiểm soát thời gian rất chặt chẽ. Tình yêu nếu bị ngăn cấm sẽ càng mạnh mẽ hơn. Tôi chỉ nói chuyện tình yêu của nó với thầy gia sư. "Chuyện này tôi có biết. Tôi đứng giảng trên bục, ở dưới nó với con Ngân rì rầm nói chuyện riêng. Học hành như thế thì tiếp thu được cái gì", thầy giáo nói như vậy. Và thầy nghiêm khắc với nó hơn. "Bài kiểm tra vừa rồi điểm của em thấp hơn điểm cái Ngân. Học kém bạn gái mà không thấy xấu hổ à? Việc của em là học, sao không chịu học cho chăm chỉ!", thầy giáo nhắc như vậy. Và nó học khá hơn. Học trò sợ thầy hơn bố mẹ.

(Còn nữa)

Tiểu phẩm của Khánh Hoàng

Share on Google Plus

About Nam Hải

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét