Vừa ra viện cô lại bị tai nạn xe máy, gãy tay bên trái, lại phải vào viện bó bột và Sinh lại đưa cho cô 50 triệu đồng nữa. Nghề của Phương mà tay bó bột thì đúng là bó tay.com. Một tháng cô không làm việc được, trong khi mấy cô thợ phụ chỉ biết gội đầu chứ chưa biết cắt tóc. Đã thế ngày nào Sinh cũng đến quán ngồi hàng giờ, đọc trộm tin nhắn của Phương. Vì Phương không làm việc một tháng nên khách quen gửi tin nhắn hỏi thăm rất nhiều. "Em đỡ đau chưa? Trưa nay anh mời em đi ăn nhà hàng đặc sản". Và "Anh thương em nhiều lắm. Nếu san sẻ được thì anh sẽ gánh cái phần đau tay cho em". Sinh vùng vằng: "Tình cảm quá. Toàn bọn vớ vẩn". "Sao anh nói thế. Đó toàn là bạn của em, họ đều là người tử tế. Và sao anh lại đọc tin nhắn của em, em không thích như thế. Đã yêu thì phải tin nhau, nếu không tin thì đừng yêu".
Sinh yêu Phương theo kiểu điên rồ và điều này khiến Phương rất khó chịu. Ngày nào Sinh cũng đến quán của Phương ngồi hàng giờ, nghe lỏm điện thoại và nói chõ vào câu chuyện của Phương với khách hàng. "Một tháng em đau tay, anh phải đi cắt tóc ở salon Tuấn Hằng. Trông cửa hàng bề thế lắm, thợ đông, nhưng không ai biết cắt tóc cho ra hồn". "Quyết định là ở con mắt thẩm mỹ anh ạ! Nhìn tóc của khách hàng phải biết cắt như thế nào thì đẹp, chứ không thể cầm kéo cắt bừa được. Cái răng, cái tóc là góc con người. Thợ phải cắt sao cho người ta trẻ ra, đẹp thêm". "Chính vì thế mà anh chỉ cắt tóc ở quán em thôi. Anh mê tay nghề của em".
Sinh chen ngang vào câu chuyện: "Mê cả người nữa chứ. Chè Thái gái Tuyên, ai chả mê". "Không dám đâu. Đây có vợ con đàng hoàng rồi". Phương lừ mắt nhìn Sinh: "Anh thấy chưa! Từ nay đừng nói chõ vào câu chuyện của người khác, như thế là bất lịch sự. Và anh cũng nên quan tâm đến việc kinh doanh nhiều hơn, đến đây ít thôi. Em ngán cái món cháo ám của anh lắm rồi". "Tối nay anh mời vợ đi ăn nhé!". "Không. Tối nay em đi sinh nhật bạn gái". "Thế thì anh cũng đi". "Sinh nhật bạn em toàn con gái thôi, anh đi làm gì". "Nhưng anh muốn đi. Em sợ à?". "Thì đi. Sợ gì. Em đã mua một chiếc váy làm quà rồi. Nếu anh đi thì mua một bó hoa tử tế vào".
(Còn nữa)
Tiểu phẩm của Khánh Hoàng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét