Thâm cung bí sử (196 - 3): Đứa con thứ ba


Sau ngày cưới, siêu âm phát triển, mình mang song thai, Ngần hơi lo. Sinh đôi nuôi vất vả hơn sinh một, vất vả nhất là thiếu sữa cho con bú mà sữa ngoài thì đắt. Tường cũng lo nhưng lo theo cách riêng của anh. Anh gây dựng một vườn phong lan để kiếm tiền. Phong lan anh lấy trong rừng, cưa cả cành cây, đem về treo lên và hàng ngày chăm sóc tưới tắm. Phong lan ra hoa rất đẹp và bán được giá, một giò phong lan đẹp có thể bán được vài chục triệu đồng.

Một hôm đi rừng, Tường bắt gặp con yểng. Một con hổ mang bành bò từ trên ngọn cây cao về phía cái tổ yểng. Con yểng mẹ ra sức chiến đấu để bảo vệ con của nó trong tổ. Nhưng sức nó không thắng nổi con hổ mang bành và bị con rắn nuốt tươi. Con rắn trườn về phía cái tổ chim. Tường cũng trèo lên rất nhanh. Trông thấy Tường con rắn phùng mang hăm dọa nhưng ngửi thầy mùi hành tăm nó co người lại rồi chuồn thẳng. Tường mang con chim non về nuôi. Con chim lớn rất nhanh và rất khôn. Trong các loài chim biết nói tiếng người thì yểng là siêu hạng. Nó giúp Ngân và Tường trong việc đón khách và bán hàng. Hễ có khách đến là nó nhanh nhảu nói: "Chào khách. Mẹ bán hàng". Nhiều thứ không cần dạy nó cũng biết. 5h sáng Tường dậy là cầm ngay lấy cái điếu cày. Lúc đó con yểng rít thuốc lào giòn tan, giống hệt Tường. Một hôm có ông khách đến chơi nhà. Khách đang ngồi uống nước thì bỗng nói: "Ông Tường về rồi". "Chưa đâu, nhà em một lát nữa mới về cơ". "Tôi nghe tiếng ông ấy rít thuốc lào ngoài vườn lan mà". "Đó là con yểng rít điếu cày, giống y hệt nhà em. Nó biết nhiều và rất ngoan. Buổi sáng trước khi đi chợ, em hỏi nó: "Hôm nay con muốn ăn gì?". "Thịt bò". Nó bảo thế. Em mua về một ít thịt bò vụn. Nó vừa ăn vừa nịnh: "Yêu mẹ, yêu mẹ". Thằng Trung và cái Ngần đi học về, hôm nào cũng kiếm mồi cho nó. Và nó cũng nịnh: "Yêu anh chị". Người đến xem con chim rất đông. Có người gạ mua nó với giá rất cao nhưng nhà em lắc đầu: "Nó là đứa con thứ ba của chúng tôi, không bao giờ bán". Giống chim này thích sạch sẽ và thích làm dáng. Ngày nào nó cũng tắm và phải nước trong nó mới tắm. Trong lồng luôn có chậu nước tắm riêng và bình nước uống riêng. Nước sạch nó mới uống. Nó cũng thích làm dáng. Nhà em lắp một tấm gương trong lồng. Nó tắm xong, đứng rỉa lông và soi gương điệu lắm. Có một con yểng trống buổi sáng thường bay vào vườn lan quẩn quanh bên con chim nhà em. Em mở cửa lồng cho 2 anh chị rủ nhau bay vào rừng. Nhưng vài chục phút sau đã thấy nó bay về. Em hỏi: "Sao con lại về?". "Rắn. Sợ lắm". Nó nói vậy và giục em đóng cửa lồng lại. Em bảo: "Để thế, khi nào con muốn bay vào rừng thì bay ra". Nó bảo: "Sợ mèo". "Nếu thế thì mẹ sẽ nhốt con mèo lại". "Mèo bắt chuột". Ý nó bảo là để yên cho con mèo bắt chuột. Chúng tôi rất yêu nó, đi xa một buổi là nhớ".

(Còn nữa)

Tiểu phẩm của Khánh Hoàng

Share on Google Plus

About Nam Hải

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét